Icon Collap
...
Trang chủ / Con không phải là giọt máu!

Con không phải là giọt máu!

Cuộc điện thoại và gặp gỡ đầy nước mắt của anh Martin K làm tôi nổi da gà. Anh chia sẻ, anh chị yêu nhau và đi đến việc có thai trước hôn nhân, sức ép của danh dự đã làm cho họ trở thành kẻ loại bỏ chính đứa con của mình, mặt dù lúc ấy vẫn chỉ là GIỌT MÁU NHỎ. Nhưng họ lại không biết đem cháu về chôn cất vì nghĩ đơn giản nó chỉ là giọt máu.

thư gửi bố mẹ- con không phải là giọt máu-

Hai người tiến đến hôn nhân và lần này may mắn có thai trở lại. Phải khó khăn lắm họ mới giữ được sự sống của thai nhi này. Cuộc sinh mổ trong đau đớn cuối cùng cũng thành công, đứa bé phải nói rằng rất khó khăn để nuôi nó.
 
Sinh mổ xong một thời gian họ lại mang thai đứa thứ ba. Sự sàng lọc tuyệt đối của bác sĩ đã làm cho họ trao đảo khi bắt họ phải bỏ đi đứa con này. Anh K dĩ nhiên là không chịu, nhưng bác sĩ nhất là gia đình của chị C thì nhất quyết bắt bỏ đi, thậm chí còn đưa cả lời nói của một linh mục nào đó ra nói rằng “cho phép bỏ!?”. Cuối cùng anh K cũng phải nhượng bộ. Thêm một lần nữa họ trở thành kẻ giết người, giết chính đứa con của mình. Một đứa con 3 tháng tuổi bị cắt tan nát và đưa ra ngoài.
 
Điều đáng nói ở đây, đứa bé cứ đêm đêm nói vào tai bà ngoại và tai của mọi người rằng “Con không phải là giọt máu! Con là con người, dù nhỏ cũng không được bỏ đi, không được quên con! Làm cho con tan nát rồi bỏ xuống cống”.
 
Anh như bừng tỉnh thì đã quá muộn, chỉ còn biết cầu nguyện và làm những việc tốt bùi lại như của lễ cho con, như cố gắng làm cho con hết hiện về với những lời oán than. Họ chẳng còn cơ hội có thêm con vì việc nạo phá thai đã làm cho cung lòng người mẹ tổn thương nặng nề.
 
Họ đề nghị tôi nói mạnh lên cho mọi người biết rằng: “Thai nhi không phải là giọt máu, không phải là mô con người… nên không được bỏ đi, không được phép quên sự hiện diện các thai nhi”.
 
Cha Gioan B Phan Kế Sự nói với tôi rằng: “Các thai nhi đi về với cha và nói cho cha biết : Bố con giàu lắm, Bố con có râu”. Sự giàu có, oai vệ chỉ là bên ngoài, nhưng bên trong là kẻ giết người.
 
Còn tôi, tôi tin nhận các em là những sinh linh, là những con người nên tôi nuôi dưỡng, trợ giúp. Nếu chẳng may em qua đời, tôi đón nhận các em như con cái mình để cầu nguyện và cho các em nơi an nghỉ trên cõi đời. Tôi đã cảm nhận, đã nghe tiếng các em về bảo với tôi rằng: “Tâm ơi về đi!” như một lời nói với mọi người sống cần có tâm, làm người phải có tâm và nếu đã bị lạc mất thì những việc làm của chúng ta sẽ là lời mời gọi cho tâm trở về với con người ấy.

cha-tich-gx-tay-hai
Thánh lễ cầu cho các thai nhi tại xứ Tây Hải
Hôm nay nhìn các bạn trẻ đưa thai nhi là mặc áo cho các em, lòng tôi cuộn lên lời nói trong đau khổ của người bố “Con không phải là giọt máu, không được bỏ con, không được phép quên con!” Ngày mai Chúa nhật cuối tháng 27/12/2015, kết thúc năm cũ với khoảng 200 em được đưa lên chân bàn thờ và đưa vào lòng đất, nơi các em đã phát xuất ra. Thật não nề và đau đớn cho tôi.
 
Các con thân mến, các con đã trở thành con của cha và mọi người, những mảnh vải đẹp làm chiếc áo đơn sơ cho các con, những trang chiếc nơ và thánh giá trang trí cho các con trước khi cúi đầu tiễn biệt các con đi vào lòng đất. Chỉ đơn sơ như thế, chỉ tấm lòng và niềm tin như thế của cha và mọi người cho các con. Xin thứ tha tội lỗi, xin ơn hoá giải, xin lòng thương xót của Chúa và các con cho cha và mọi người, nhất là cho những người đã loại các con đi.

12-2015
Lm. Giuse Nguyễn Văn Tịch
Chính xứ Tây Hải, hạt Hố Nai, giáo phận Xuân Lộc
Bình luận