Icon Collap
...
Trang chủ / Em là người vô tính sao ? – Phần I

Em là người vô tính sao ? – Phần I

Em giật mình với những gì em đang thấy trên màn hình vi tính. Sao những dòng tâm sự của họ buồn đến như vậy? Họ đã phải chiến đấu rất nhiều cho cái sự thật nơi con người của họ… Trong em bắt đầu có cảm giác lâng lâng. Em là người vô tính sao? Em cũng sẽ phải trải qua cảnh bị cô lập, bị loại trừ sao?

Em, cô gái hai mươi bốn tuổi, chưa một lần có hứng thú tìm hiểu về tính dục. Em bất thường nhưng luôn nghĩ mình bình thường. Em và Linh chơi thân với nhau. Dường như có chuyện gì hai đứa cũng kể cho nhau nghe. Hôm đó, em kể cho Linh nghe về chuyến đi chơi dài ngày với những anh bạn trong xứ. Linh có vẻ ngạc nhiên hỏi:

– Chơi gần gũi với con trai như vậy mà cậu không có cảm giác gì sao?

– Cảm giác là cảm giác gì? – Em vô tư hỏi lại.

Rồi em tiếp tục kể về những trò chơi, rồi ăn, uống, ngủ, nghỉ ra sao…Linh chưa hết vẻ ngạc nhiên và tiếp tục hỏi em:

– Cậu không có cảm giác gì khi ăn chung, ngủ chung với các anh sao?

Sau một hồi hỏi về những hành động cũng như cảm xúc của em, Linh kết luận:

– Cậu vô cảm thật rồi!

Linh nói với em như thế nhưng em không mấy để ý tới lời đó của Linh.

Bài đọc thêm: Yêu Chúa – yêu người  (Phần II)

Em là người vô tính sao - Phần I

Bảy tháng sau, khi được tham gia lớp tính dục học, em mới thật sự tin là mình không bình thường như bao cô gái khác. Em bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về bản thân. Em nhớ là đã nghe nhiều những câu chuyện cuộc đời liên quan đến tính dục từ những người bạn. Họ cảm thấy mệt mỏi khi phải chiến đấu với những ham muốn trong mình. Em nghe, biết nhưng lại không có được cảm giác như họ. Em cũng nghe đâu đó những chuyện hãm hiếp phụ nữ và trẻ em, em thấy được sự nguy hiểm nhưng chỉ dừng ở đó mà không có một chút cảnh giác nào. Những cảm giác về tính dục trong em hình như đang bị đóng băng. Bởi em vô cảm với thế giới này.

Với một xã hội ảnh hưởng nhiều bởi thế giới của tính dục, nhiều người đã ngụp lặn vào đó mà không thoát ra nổi. Bao nhiêu hình ảnh, phim ảnh xấu được tiêm nhiễm vào đầu các bạn trẻ và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Nhưng với em, tính dục chẳng có ý nghĩa gì. Để biết mình rõ hơn, em đã cố tình xem trong vòng một tiếng đồng hồ với hơn mười đoạn phim nóng về đời sống chăn gối… Em cảm thấy nhàm chán, chẳng có hứng thú gì với những cảnh quay đó. Quả thật, khi nói đến địa hạt tính dục, em như con cá bị lạc vào thế giới của những chú chim bay lượn trên không trung, lạc lõng và cô đơn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra xung quanh mình. Em như một đứa trẻ đang sống trong thế giới của người lớn và mặc cho người lớn làm gì thì làm.

Tình cảm tỉ lệ thuận với sự ham muốn tính dục, khi có tình cảm xen vào, năng lượng tính dục có thể tăng lên đỉnh điểm. Vậy mà với em thì khác. Năm năm trước, em yêu Thành, yêu tha thiết, yêu bằng tất cả con tim. Tình yêu đó trong trắng như thiên thần. Tình yêu đó thân thiết như ruột thịt. Cứ đều đặn như vậy suốt hai mùa hoa phượng. Em hạnh phúc khi ở bên cạnh Thành. Lúc đó, em được yêu thương. Em cảm nhận được một vòng tay ấm áp đang ôm lấy em. Và rồi… Thành chủ động chia tay mà không cho em lấy một lý do. Em tôn trọng quyết định của Thành nhưng quyết định đó như một mũi dao đâm thẳng vào trái tim nhỏ bé của em. Vết dao ấy còn sâu hơn khi Thành một mực không nói ra lý do chia tay… Cho đến bây giờ, em phần nào chắc chắn lý do ấy. Qua những gì em kể, qua những gì em thể hiện, qua những lời từ chối một cách nào đó, Thành biết em là người lãnh cảm với tính dục và đó là lý do Thành chia tay. Người em nhẹ đi khi tìm ra câu trả lời cho mối tình đầu đời. Và như thế, em thấy rõ hơn nơi mình không có sự ham muốn tính dục như một người bình thường.
Bài đọc thêm: Chúa làm cho con được sạch !

Em là người vô tính sao - Phần I

Thấy được sự khác biệt với những người xung quanh, em cố hỏi thăm anh bạn google, để xem có người nào giống mình hay không. Và… một thế giới như được mở ra trước mắt em, không phải một người mà cả một cộng đồng, gọi là cộng đồng người vô tính (Asexual). Họ có fanpage để giao lưu, trò chuyện, đồng cảm và để mỗi người biết rằng họ không cô đơn trong thế giới người vô tính. Em giật mình với những gì em đang thấy trên màn hình vi tính. Sao những dòng tâm sự của họ buồn đến như vậy? Họ đã phải chiến đấu rất nhiều cho sự thật nơi con người của họ. Trong em bắt đầu có cảm giác lâng lâng. Em là người vô tính sao? Em cũng sẽ phải trải qua cảnh bị cô lập, bị loại trừ sao? Thế giới luôn luôn đa dạng, luôn có cái gọi là số đông và những cái khác số đông đó. Em sẽ thuộc trong top khác số đông – top người vô tính chỉ chiếm chưa đầy 2% dân số thế giới kia sao?

Kính mời quý độc giả đón đọc Phần II

Mary
Bài viết độc quyền tại svconggiao.net

 

Bình luận