Em là người vô tính… Là người vô tính… Đầu em như bị xoáy sâu vào thế giới người vô tính. Em không dám chấp nhận sự thật. Mọi người sẽ dần tránh xa em khi biết em là người vô tính và cho rằng em lập dị. Hiện tại… tương lai…rồi đây em sẽ phải sống như thế nào? Thế giới thứ tư (thế giới người vô tính), một thế giới xa lạ mà em chưa từng nghĩ tới. Bao nhiêu lần gặp phải vấn đề đó trên Facebook, Youtube nhưng em đã nhắm mắt cho qua vì nghĩ rằng nó chẳng liên quan gì đến mình. Nhưng lúc này đây, nó có nguy cơ nằm ngay trong chính con người của em. Em bối rối, hoang mang, lo lắng…
Bài đọc thêm: Em là người vô tính sao ? – Phần I
Rồi… em cố gắng giữ bình tĩnh và đặt lại vấn đề: Tại sao nhìn thấy status tâm trạng của những người vô tính, em lại bị cuốn theo một cách không kịp suy nghĩ như vậy? Người vô tính thì sao chứ? Là người vô tính thì có gì đâu mà phải sợ? Mà… có thật em vô tính? Tại sao em vô tính? Bẩm sinh hay ngộ nhận?
…
Em suy nghĩ, đưa ra từng câu trả lời cho bản thân và em dừng lại: “Tại sao em vô tính?” Em không bằng lòng để kết luận một điều gì khi chưa tìm hiểu kỹ về nó hơn nữa đây là tính cách và là con người của mình. “Tại sao em vô tính?” … Em suy nghĩ và quyết định tìm hiểu về nó bởi chẳng có gì là tự nhiên, bởi cái gì cũng có nguyên nhân của nó.
Em lướt qua các trang mạng. Em nhìn về gia đình, anh chị em của mình. Em nhìn lại những gì liên quan đến tính dục nơi bản thân. Em lăn xả vào những trang giấy để đi sâu vào con người em ở hiện tại, con người em ở quá khứ. Con người em được bóc tách từng ít một, bao nhiêu dấu hiệu của sự lãnh cảm em viết ra. Rồi cũng có một vài cảm giác ít ỏi khi bị người khác cố tình đụng chạm, em cũng viết hết ra. Em đi tìm, tìm mãi vẫn không thấy được lý do nào đủ để biến em thành con người như thế này.
Bài đọc thêm: Thằng quỷ, mình chia tay nhau đi !
Em ra sức tìm hiểu bản thân cũng như thu thập nhiều thông tin từ những cảm xúc trong từng ngày sống. Thời gian qua, em thương một anh. Em biết rõ đó không phải là tình cảm nam nữ. Tình cảm của em chỉ là sự thương hại. Thương hại, bởi quá khứ không trong sáng của anh làm cho nhiều người khinh ghét anh. Thương anh, bởi anh bị mọi người xa lánh và loại trừ. Nhưng… suy cho cùng thì em cũng chỉ là đang thương con người mình trong con người anh mà thôi. Em thương con người bị khinh thường, bị bỏ rơi. Em thương con người bị người ta khinh ghét vì hành vi liên quan đến tính dục. Em sợ con người ấy tiếp tục bị thương tổn. Em sợ đến mức có thể làm bất cứ điều gì để bảo vệ nó. Và…khi đi sâu vào quá khứ, em mới biết được con người mình đã từng bị như thế.
Từ thời còn nhỏ, bố mẹ bận rộn với bao việc đồng áng nên việc chăm sóc và giáo dục em là những người chị. Chị dạy em chơi, dạy em học, dạy em những điều cần thiết của một đứa trẻ miền quê. Nơi chị đầy sự nghiêm túc và nghiêm khắc khác với lứa tuổi mới lớn của chị. Chị không cho phép bản thân ăn những gì dơ bẩn, không nhìn những hình ảnh xấu và không bao giờ nghe những chuyện tầm phào. Chị thương em, chị cho rằng những sự cấm đoán đó tốt cho chị và em. Chị dạy em thành một cô gái thuần túy bên ngoài nhưng bên trong là một sự quyết đoán và mạnh mẽ. Chị dạy em tránh xa đám con trai. Chị có ác cảm với tính dục. Tính dục là cái gì đó xấu xa mà chị không bao giờ muốn nhắc tới. Chị khinh thường và ớn lạnh tất cả những hình ảnh, âm thanh, con người, câu chuyện về tính dục. Chị áp đặt hết tất cả những điều đó lên em. Chị nhắc nhở, cấm đoán bằng lời nhưng nhiều hơn là bằng ánh mắt, nét mặt mỗi khi thấy em chơi với các bạn trai. Đó cũng là nét mặt của sự khinh thường, ớn lạnh khi thấy em có những hành động chăm sóc bản thân, ngắm nhìn bản thân. Rồi vô tình những hình ảnh em nhìn thấy trong phim của các đôi yêu nhau, cũng có khi chỉ là hình ảnh hai người nam nữ trên sách vở, báo chí thôi cũng bị ánh mắt đó xét đoán và khinh ghét. Chính chị đã tạo nên một lá chắn ngăn em với thế giới tính dục.
Kính mời quý độc giả đón đọc Phần III
Mary
Bài viết độc quyền tại svconggiao.net