Icon Collap
...
Trang chủ / Giê-su ! Con Giết Nó – Phần II

Giê-su ! Con Giết Nó – Phần II

Rồi Chúa cũng đã đoái thương đến giải thoát tôi sau mấy năm tuổi thơ chịu nhục hình hành hạ. Khi có người nhà ở quê vào thăm, tôi không bỏ lỡ cơ hội này mà tìm mọi cách để xin về quê. Cuối cùng thì tôi cũng đã thoát khỏi tầm tay của người chị khốn nạn. Nhưng trong thực tế, những ký ức đó vẫn luôn điều khiển tâm trí tôi. Những ánh mắt thù hận muốn nuốt sống ăn tươi, những cái nghiến răng ken két, những giọng nói và câu nói đanh thép, dữ dằn, những trận đòn thừa sống thiếu chết vẫn luôn ám ảnh đeo bám tôi. Ngay cả trong giấc mơ nhiều đêm tôi vẫn la lên mà không ai biết. Tôi tưởng rằng mình sẽ ôm mối hận thù và nỗi sợ hãi này xuống nấm mộ trong thầm lặng.

Bài đọc thêm:Vòng xoáy lạc giáo

Nhưng Chúa không muốn vậy. Sau khi nghe vị giảng phòng chia sẻ những kinh nghiệm về những nỗi hận, nỗi sợ, những ký ức bi thương của nhiều người, đã ảnh hưởng rất lớn đến con người và cuộc đời của họ sau này, tôi như bị câu thúc phải nói ra sự thật đau thương này. Và cuối cùng tôi đã giãi bày tâm sự hết với Ngài và nhiều chị em khác trong cộng đoàn trong nước mắt giàn dụa. Tôi như trút được một gánh nặng kinh hoàng. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng và sắc diện tôi được biến đổi. Nhiều chị em thấy tôi dịu hiền và dễ thương hơn. Điều đáng nói ở đây là bây giờ chị em trong cộng đoàn thay vì oán hận tôi thì nay đã tha thứ cho tôi và đón nhận yêu thương tôi.

Giê-su con muốn giết nó phần II

Quả thật, đúng như lời Đức Giê-su nói “Sự thật sẽ giải thoát anh em. (Ga 8,32)” Nhờ đối diện với sự thật cay đắng này mà chính Chúa đã giải thoát tôi, để tôi có thể nói lên lời tha thứ trước lúc lãnh bí tích hòa giải và tuyên lời khấn dòng. Nhưng để đối diện và chấp nhận được sự thật phũ phàng, chua chát đó quả là điều vô cùng khó. Nếu Chúa không cho tôi gặp gỡ vị hướng dẫn tĩnh tâm tận tình, giàu kinh nghiệm và đón nhận được sự khích lệ của ngài, chắc tôi khó có thể mở lòng ra để được tháo gỡ và giải thoát.

Điều mà vị giảng phòng nhắc tôi, khiến tôi suy nghĩ, trăn trở và khai sáng cho tôi nhiều nhất trước khi quyết định nói lời tha thứ cho người chị họ của mình đó là : “Con nói rằng con hoàn toàn không muốn nổi nóng với chị em. Nhưng con không làm được. Con rất muốn có cặp mắt bình thường dễ thương để cho mọi người có thể gần gũi với con. Nhưng con không làm được. Con muốn đọc sách Thánh như mọi người mà con cũng không làm được. Tất cả đều do lòng thù hận đối với người chị họ, đã điều khiển con. Thế thì có bao giờ con đã thử tìm hiểu xem, cái gì đã điều khiển và làm cho người chị họ của con đối xử tàn nhẫn với con như vậy chưa ? Chắc chị họ của con cũng có những nỗi khổ, nỗi hận riêng của chị. Bởi đó, chị ấy mới trút hận lên con như con đã từng trút hận thù của con lên những chị em trong nhà tập cùng con vậy.

Nhưng để có thể soi sáng và làm sáng tỏ những thảm họa khó lường của lòng thù hận và sự sợ hãi, vị giảng phòng đã yêu cầu tôi viết tiếp câu chuyện cuộc đời của mình một cách cụ thể hơn mà tôi đã khám phá ra trong kỳ tĩnh tâm đặc biệt này.

Bài đọc thêm: Thuyền lớn bị đắm – phần III

Thiên Hương

Bài viết độc quyền tại svconggiao.net

Bình luận