Icon Collap
...
Trang chủ / Thư gửi Giuđa Itcariốt

Thư gửi Giuđa Itcariốt

Giuđa ơi!

Tối hôm ấy chúng mình đang cụng ly hào hứng, thì bỗng sụ mặt xuống hết. Thầy loan tin giật gân: “Nội trong anh em có một đứa phản Thầy”. Ai nấy ngơ ngác và tự hỏi: “Thằng nào?” Giận quá lẽ! Tức quá chừng! Sau đó Thầy nói nhỏ với cậu: “Việc anh định làm, thì đi mà làm cho mau”. Cậu vội lẻn ra ngoài, đi như bay. Trời tối om om. Tụi tớ tưởng cậu có công tác khẩn. Ai ngờ… Sau đó vài ngày, chúng tớ mới vỡ lẽ.

Sáng thứ tư, cậu vào dinh Thượng Tế để ký hợp đồng. Nội dung như sau:

– Bắt Thầy vào đêm thứ năm, sau bữa Vượt Qua.

– Bắt tại vườn Cây Dầu, do cậu đích thân hướng dẫn.

– Bắt người nào cậu chào và hôn.

– Tiền thưởng là 30 đồng.

Khi Thầy bị bắt, tớ giận cậu quá chừng. Tớ định giết cậu để trả thù. Nhưng vì sợ quá, nên lại thôi. Bây giờ Thầy đã sống lại, đã về cùng Chúa Cha, tớ thôi giận, thôi sợ. Tớ thảnh thơi ngồi chơi, ngẫm nghĩ về cậu. Tớ mổ xẻ cơ thể của cậu, để tìm hiểu từng đường gân, từng mạch máu. Tớ soi mói bộ não của cậu để biết cậu nghĩ gì. Tớ cầm quả tim của cậu trong lòng bàn tay, để thấy nó phập phồng ra sao. Tớ thuộc lòng bản đồ suy nghĩ và hành động của cậu y như thuộc lòng bàn tay năm ngón của tớ.

Giuda iscariot

1. Tuần lễ Vượt Qua cuối cùng này, thầy trò chúng mình không ăn và nghỉ ở Bêtania nữa. Bạn Ladarô bị kết án tử hình vắng mặt, trốn biệt tăm. Hai bà chị thì đờ đẫn như người mất hồn. Thầy trò chúng mình đành rủ nhau ra vườn Cây Dầu, lấy gốc cây làm nhà trọ.

Chúng mình thì tụm năm tụm ba: đấu láo, nhâm nhi. Chán rồi thì lăn lưng ra ngủ. Vô tư. Thầy thì đi thật xa, không còn nghe tiếng ồn ào. Thầy cầu nguyện một mình. Có lúc Thầy dang tay nhìn trời. Có lúc Thầy quỳ mọp sấp mặt xuống đất. Thổn thức. Tha thiết.

Tớ để ý thấy cậu không ngủ. Đi tới đi lui. Vừa đi vừa đếm bước. Tớ có cảm tưởng là cậu thích vẽ bản đồ. Cậu muốn thuộc lòng mọi gốc cây, mọi ngõ ngách của vườn Cây Dầu. Cậu đứng ngắm thành thánh. Suy nghĩ một hồi lâu. Cậu quay về phía Thầy đang quỳ. Vừa nhìn Thầy, vừa bấm đốt ngón tay, như để xác định khoảng cách.

Cậu đang chuẩn bị cho một kế hoạch lớn. Rất khẩn trương. Phải rất chính xác. Thua thắng đều rất lớn.

Bài đọc thêm: Con có nộp Thầy không?

2. Tới và cậu đều là “dân ngu cu đen”. Nhưng cậu vượt trội tớ, vì cậu biết “chơi trèo” và trèo rất cao. Ngồi ở dưới gầm sàn của giới bình dân mà cậu biết được ở trên đỉnh cao, Thượng tế Caipha và công nghị đang bối rối khôn lường, đang tìm đường thoát hiểm mà chưa thấy. Bảo tớ tới cổng nhà thượng tế để lãnh quà, tớ còn chưa dám. Thế mà cậu dám loóc toóc vào tận văn phòng thượng tế, để hiến kế và để ký hợp đồng.

Tớ xin chắp tay lạy cậu ba cái.

Bây giờ tớ mới nhớ và hiểu ra. Suốt tuần lễ Vượt Qua năm nay, tớ thấy cậu làm quen với rất nhiều thầy Kinh sư và Pharisiêu. Khi thì khúm núm xum xoe; khi thì xởi lởi thân thiết; khi thì ngó trước dòm sau; khi thì ngước mắt nhìn nhau, rồi cúi đầu nhìn đất… Có vẻ tính toán. Có vẻ bí mật.

3. Kế hoạch bắt Thầy tại vườn Cây Dầu và vào đêm tối là tuyệt vời. Dân chúng tuy sợ vạ tuyệt thông, nhưng vẫn âm thầm tin Thầy và thương Thầy. Nếu bắt Thầy một cách công khai, thì không ai lường được thái độ của quần chúng. Dân Galilê là dân bốc đồng, không nhìn xa thấy rộng, họ có thể làm loạn. Làm loạn trong phạm vi tôn giáo có thể lây lan sang chính trị. Lính La Mã sẽ “mượn gió bẻ măng”: lục soát và cướp bóc đền thờ. Một đại họa!

Nếu cậu dẫn lính đến bắt Thầy giữa thanh thiên bạch nhật, thì đầu tóc và mặt mũi của cậu chỉ còn là bãi đờm nhãi của đàn bà. Giới phụ nữ hâm mộ Thầy thì trùng trùng điệp điệp. Mà khi đàn bà nổi giận, thì cậu biết rồi đấy. Từ chết đến chết, không có bị thương.

Tớ biết cậu vẫn gờm chị Mácđala lắm. Gờm là phải, tránh voi chẳng xấu mặt nào. Cậu khôn là vậy. Vừa khôn vừa khéo.

Tớ lại chắp tay, lạy cậu ba cái nữa.

4. Cậu chỉ điểm bằng cách ôm hôn Thầy là trên tuyệt vời!

Ban đêm trong rừng cậy rậm rì, ánh đuốc dù có bập bùng, thì cũng vẫn chập chờn. Mười hai người đàn ông, ai cũng áo dài thùng thình, ai cũng áo khoác lùng bùng. Người nào cũng râu ria lồm xồm, người nào cũng sồn sồn trên dưới ba mươi. Chẳng biết ai là thầy, ai là trò?!… Bắt lầm là chuyện dĩ nhiên. Công cốc!

Cậu làm bộ xum xoe chào Thầy, kính cẩn ôm hôn Thầy, để địch bắt Thầy ngay chóc. Một sáng kiến của một tay gián điệp chuyên nghề.

Tớ cứ suy nghĩ mãi về cái tướng của cậu, của bố cậu và của anh cậu. Tướng của cái nòi Ítcariốt. Chân mày thì to và đen phủ kín cả mi mắt. Mũi thì dòm mồm như mỏ con cú vọ. Cằm thì vênh ra như muốn chửi vào mặt thiên hạ. Khôn, lanh, nhưng quỷ quyệt.

5. Cậu móc túi thượng tế được ba mươi đồng, tương đương với một mảnh vườn. Không tốn một giọt mồ hôi và chỉ lao động trong hai tiếng đồng hồ, mà có được một sự nghiệp như thế! Y như trúng số vậy. Cậu phải tính kỹ lắm. Cậu phải dẻo mồm và lẻo mép lắm mới thành công được như vậy. Cậu mà đi buôn lậu, thì sở thuế vụ cũng phải giơ tay đầu hàng.

Giuda iscariot

Bây giờ tớ mới sực nhớ ra rằng trong suốt ba năm theo Thầy đi truyền đạo cậu cũng đã dẻo mồm lẻo mép như thế. Cậu đã moi được biết bao nhiêu tiền từ túi từ thiện của chị Gioanna, của chị Mátta… Chị Mácđala cảnh giác cậu cao lắm, thế mà cuối cùng vẫn phải chịu thua cái lưỡi mật ngọt của cậu. Lại mở hầu bao. Lại mở từ tâm…

Thấy vậy tớ chỉ mỉm cười và mừng cho những thân phận nghèo khổ. Bà góa neo đơn, trẻ mồ côi bị bỏ rơi đều coi cậu như vị ân nhân vĩ đại. Ai ngờ… chỉ vợ cậu mới hiểu rõ điều này.

Tớ hỏi Gioan, thì hắn bảo rằng: “Nó không thương người nghèo đâu. Nó là thằng ăn cắp quỹ truyền giáo đấy”. Tớ biết vậy… và để tâm suy nghĩ.

Bài đọc thêm: Thăm phòng tiệc ly của Đức Giê-su

Giuđa mến.

Mười hai đứa chúng mình lẽo đẽo theo Thầy suốt ba năm trường. Đứa nào cũng xôi thịt. Đứa nào cũng hau háu chờ Thầy phất cờ khởi nghĩa, để chia nhau làm quan làm tướng. Chẳng đứa nào hiểu Thầy. Chẳng đứa nào làm vui lòng Thầy. Nhưng chúng tớ chỉ yếu đuối chứ không dối trá. Chúng tớ chỉ háo danh, chứ không thủ đoạn. Vì thế chúng tớ vẫn được Thầy trìu mến và ban Thánh Thần đề xoay thế đứng 180o. Tất cả chúng tớ đều lên đường loan báo Tin Mừng.

Thầy không bỏ cậu, nhưng chính cậu đã bỏ Thầy. Ở trên đời này, cái phản bội nào cũng là đểu. Vợ chồng phản nhau: đểu. Con phản cha: đểu. Trò phản thầy: đểu. Bạn phản bạn: đểu. Nhưng tớ chưa thấy có cái đểu nào giống như cái đểu của cậu. Cậu là một thằng học trò siêu đểu.

Tại sao nên nông nỗi này? Tại tiền. Cậu thờ tiền nên cậu sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả bán Thầy, để có tiền.

Tớ vẫn thương cậu, nhưng tớ không thể quên được hình ảnh cậu ôm hôn Thầy để nộp Thầy. Tiền đã biến cậu thành một tên siêu đểu của lịch sử.

 

(Trích Như trái mắm; Tác giả: Lm Piô Ngô Phúc Hậu)

Nguồn: cgvdt.net

Bình luận