Icon Collap
...
Trang chủ / Xả rác độc hại ( Phần I)

Xả rác độc hại ( Phần I)

Một trong những vấn nạn nhức nhối của con người thời này là giải quyết rác thải; nhất là những rác thải độc hại, chứa đầy những hóa chất nguy hiểm trong đó. Chính những rác thải này là nguồn gốc cơ bản nhất gây nên tình trạng ô nhiễm môi trường, ô nhiễm sông nước, ô nhiễm không khí, ô nhiễm đất cát, kể cả ô nhiễm biển cả khắp nơi. Do sự ô nhiễm này mà khí hậu bị biến đổi thất thường, gây nên lũ lụt, hạn hán, bão gió, mất mùa, đói kém, dịch bệnh tràn lan trên toàn thế giới. Cứ nhìn những quảng cáo như rau sạch, thịt sạch, nước sạch… cứ đến những bệnh viện, nhất là bệnh viện ung bướu, để thấy được bệnh nhân nằm la liệt, không còn chỗ; cứ tính tỉ lệ người Việt Nam chết vì ung thư hàng năm, để thấy được tình trạng ô nhiễm đã lên đến mức báo động, và đất nước chúng ta đã đứng hàng đầu thế giới về ô nhiễm.

Xả rác độc hại

Bài đọc thêm: Vượt khó, vượt khổ
Nhưng dẫu sao, khi đối mặt với tình trạng ô nhiễm này, cũng có khá nhiều người, nhiều tổ chức xã hội, dân sự, tôn giáo dấn thân hoạt động, nhiều chính sách, nhiều hội nghị quốc tế, quốc gia, được đưa ra, nhằm ngăn chặn và giải quyết tình trạng rác thải nguy hiểm này. Nhưng có một loại rác nguy hiểm hơn, độc hại hơn, có sức hủy diệt và tàn phá con người lớn hơn, nhưng chẳng mấy ai bận tâm đến nó, mà trong hành trình sa mạc này, chúng tôi mới nhận ra được. Đó chính là những kí ức khổng lồ về cảm xúc, tình cảm, tính dục… mà mỗi người du thập, tích trữ và lưu giữ từ lúc thành thai trong dạ mẹ cho đến bây giờ. Đây chính là những rác độc hại ở trong con người.

Trong khuôn khổ bài viết này, tôi chỉ muốn chia sẻ kinh nghiệm của bản thân tôi về một loại rác đã từng làm tôi đớn đau, quằn quại, rên xiết, thổn thức trong suốt những năm tháng dài. Đó là kí ức tính dục nhiều tập của tôi. Có nhiều lúc, khi đối diện và buông tay bất lực trước sức công phá hủy diệt của nó, tôi như rơi vào tình trạng tuyệt vọng, vô phương cứu chữa. Đặc biệt, tôi cũng muốn chia sẻ cách thức xả trị loại rác này, nó thật diệu kì mà chính tôi và các bạn trong lớp của tôi vừa mới được thử nghiệm.

Đối với mọi người, từ gia đình, giáo xứ đến cả anh chị em trong nhà, ai cũng nghĩ tôi là một con người trong sáng, thanh tao, hồn nhiên và tôi đang nuôi dưỡng một ước mơ của mình cho một tương lai tươi sáng. Nhưng trong sâu thẳm tâm hồn, tôi đang rơi và tình trạng bấn loạn, hoang mang và bệnh hoạn tột cùng. Đằng sau cái vỏ bọc có vẻ trong sáng, hồn nhiên đó là cả một đám mây mù u tối, dày đặc đang quyện chặt lấy con người tôi, nhốt chặt lấy tôi trong một thế giới ngập đầy tính dục với toàn những bệnh hoạn, dơ dáy của nó. Tâm trí tôi nặng trĩu những kí ức về nó.

Xả rác độc hại

Những hình ảnh, những biến cố, những câu chuyện, những thước phim, những âm thanh, những hành vi, những lần tự sướng, những tư tưởng, tưởng tượng, ngay cả những giấc mơ về tính dục, từ nhỏ đến nay, cứ trói chặt tôi vào với chúng, khiến tôi không tài nào thoát ra được. Tôi đi đâu, chúng theo đó. Vào nhà nguyện, tham dự thánh lễ, giờ cầu nguyện, giờ học, nhất là vào những ngày của con gái, tôi đã cố chiến đấu hết mình mà không sao thắng được chúng. Tôi cảm thấy mình càng cố gắng thì càng thất bại. Chúng làm tôi đê mê, kiệt quệ, hao tâm khổ trí, mệt mỏi, căng thẳng, sầu khổ, bối rối, lo lắng, mặc cảm, sợ hãi, hoảng loạn, chán nản và muốn bỏ cuộc.

Trong đêm tối của dục vọng vây bủa, giày xéo và đọa đày, tôi và cả lớp được bước vào hành trình sa mạc với người đồng hành có nhiều hiểu biết và kinh nghiệm về địa hạt này. Ngài chia sẻ đến đâu, mắt chúng tôi sáng lên đến đó. Ngài nói rất thật những gì liên quan đến tính dục nhưng cũng rất hài hước, khiến cho đề tài ăn khách này trở nên sốt dẻo và nhẹ nhàng hơn. Ngài kể về những câu chuyện của những con người cụ thể đã rơi vào tình trạng nghiện tình dục đã được chữa trị. Những gì ngài kể hình như chạm đến từng người trong chúng tôi. Chúng tôi sắp hàng lên lịch để được gặp ngài. Mới giảng bài đầu tiên mà người đăng kí gặp ngài đã đầy cả trang giấy rồi.

Hòa vào dòng người đó, tôi gặp ngài. Tôi kể cho ngài nghe về nỗi khổ này mà chẳng biết hỏi ai. Kể tới đâu, ngài cứ xem như không có chuyện gì xảy ra vậy. Lúc đầu, tôi rất sợ và xấu hổ khi kể ra những tội lỗi này. Nhưng thấy ngài bình tâm như vậy, tôi càng yên tâm hơn. Tôi dám kể hết tất cả nội vụ cho ngài. Ngài hỏi tôi rằng: “Con có muốn thải rác này không?” Tôi đáp: “Con muốn”. Ngài cho tôi làm bài tập thải rác.
Bài đọc thêm: Nạo phá thai và những hệ luỵ

 

Hóa Thân

Bình luận