Icon Collap
...
Trang chủ / Nỗi ám ảnh của kẻ bị lạm dụng

Nỗi ám ảnh của kẻ bị lạm dụng

Tuổi thơ qua đi luôn để lại trong tâm hồn mỗi người ít nhiều những kí ức khó phai mờ. Những kỉ niệm đẹp thực sự là bến đậu êm đềm cho ta nghỉ chân mỗi khi mệt mỏi. Còn những kí ức không mong muốn thì sao? Nó có trở thành những bóng ma chập chờn ám ảnh cuộc đời bạn, khiến bạn đau khổ hay khiến cuộc sống của bạn trở nên tăm tối, bế tắc hơn? Đối với tôi, kí ức bị người thân dùng cơ thể mình để thỏa mãn nhu cầu tính dục, đã trở thành một bóng ma đáng sợ bám riết lấy cuộc sống của tôi.

nỗi ám ảnh của kẻ bị lạm dụng

Tôi sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất khô cằn đá sỏi của một tỉnh giáp biên giới Lào. Hết lớp 12, tôi ra Hà Nội học và cũng kể từ đó cuộc đời tôi như bước sang một thời kỳ tăm tối. Đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi lại nghĩ giả như lúc đó, tôi không tìm đến được với nhà tĩnh tâm Giêrađô thì giờ đây cuộc sống của tôi sẽ ra sao? Tôi còn có thể sống sót khi biết bao kí ức đau buồn của tuổi thơ đang ra sức tấn công tôi, khiến cho tôi rơi vào trong hố sâu của bế tắc, căng thẳng và tuyệt vọng? Một trong những kí ức đau buồn đó là bị chính người thân trong gia đình lạm dụng cơ thể để thỏa mãn cho nhu cầu tính dục của họ.

Từ thời còn nhỏ, không hiểu sao tôi rất sợ người khác nhìn vào cơ thể mình. Đặc biệt, tôi sợ những ánh mắt thể hiện sự thèm muốn một cách thầm kín. Tôi cũng thấy mình không dám ăn mặc lòe loẹt hay trau chuốt như các chị gái của tôi. Sau này nhìn lại tôi mới nhận ra tôi sợ khi mình ăn mặc diện như thế, người khác sẽ chú ý đến thân thể tôi và rồi tôi phải chứng kiến những con mắt dâm ô của người đàn ông. Tôi cũng không dám thể hiện ra nét nữ tính của một người con gái. Tôi cố tình sống khô cứng như một thằng con trai hoặc thể hiện mình là một đứa khó ưa, thô lỗ và cộc cằn. Tận sâu trong tôi có một nỗi sợ hãi gì đó rất lớn, khiến cho tôi đã phải tự tạo cho mình những cơ chế phòng vệ như vậy.

Bài đọc thêm: https://svconggiao.net/2020/06/06/nhung-dem-dai-dinh-menh/

Càng lớn, nỗi sợ đó xuất hiện càng nhiều. Tôi rất ghê khi nhìn vào cơ thể mình hoặc cơ thể của người khác, đặc biệt là những vùng nhạy cảm. Tôi cảm thấy ghê tởm tính dục. Tôi không muốn mình lớn lên và phát triển bình thường như bao nhiêu bạn gái khác. Bởi nếu lớn lên, tôi sợ những gã thanh niên dâm ô sẽ đến nhà tán tỉnh, gạ gẫm giống như các chị gái tôi đã từng gặp phải. Tôi sợ phải lấy chồng nuôi con. Nghĩ đến chuyện phải gần gũi với chồng, ôm ấp con cái mà tôi rùng rợn, nổi hết da gà.Tôi vô cùng hoảng sợ khi có ai đó tìm mọi cách gần gũi, thân mật hay bám riết lấy tôi. Dù không biết họ có ý gì nhưng trong đầu tôi luôn nghĩ, có một cơn thèm khát tính dục đang sục sôi trong họ và họ đang ráo riết tìm đối tượng để thỏa mãn.

Không dừng lại ở đó, mỗi khi nhìn thấy những cảnh ông bố, bà mẹ âu yếm, ôm hôn con cái mình, tôi rùng mình, ớn lạnh và ghê tởm. Trước mắt tôi đang hiện ra cảnh họ dành thứ tình cảm bẩn thỉu cho con cái, chứ không phải là tình cảm nghiêm túc và trong sáng. Họ chỉ dùng con của mình để thỏa mãn sự thèm muốn bằng những hành động trá hình như thế mà thôi. Họ nghĩ trẻ con không biết phân biệt và người ngoài cũng không phát hiện ra, nên họ đã lợi dụng cách thể hiện tình yêu thương với con để thỏa mãn dục vọng của mình. Không những thế, trong tôi còn xuất hiện cảnh tượng khi về nhà, họ sẽ có những hành vi đen tối khác lúc họ ngủ với con. Những lúc đó, một cảm giác tức giận, ức chế trào lên trong người tôi. Tôi muốn la hét, đập phá để giải tỏa cơn tức tối đang sôi sùng sục trong tôi. Hoặc những khi tình cờ lướt mạng, xem thấy cảnh đứa trẻ bị lạm dụng tình dục thì nỗi sợ hãi đó dâng lên trong tôi một cách dữ dội. Tôi không thể đối diện được với cảnh đó. Tôi khóc thét lên.Tôi cảm thấy tức ngực và muốn điên loạn. Tôi không hiểu tại sao mình lại như vậy.

Nó như một bóng ma lởn vởn, ám ảnh khiến tôi rất khổ tâm. Mỗi khi nó xuất hiện, tôi chẳng thể kiểm soát được và rồi cuộc sống của tôi bị xáo trộn. Tôi co cụm mình lại. Mối tương quan của tôi với mọi người cũng gặp nhiều cản trở. Bởi nếu có ai đó gần gũi, thân mật với tôi thì lập tức nỗi ám ảnh đó lại trỗi về, khiến tôi tức khắc tránh xa họ mà không kể họ thân hay không quen biết. Tôi rất ghê tởm tính dục. Tôi cảm thấy con người thật bẩn thỉu bởi mang tính dục trong mình. Tôi không tin có thứ tình cảm nào là trong sạch cả. Tất cả đều mang màu sắc tính dục. Tôi cũng không dám thân mật hay dành sự quan tâm của mình cho một  ai  khác, bởi khi đó, trong tôi lại trỗi lên ham muốn rất mạnh dù người đó là con trai hay con gái, người già hay trẻ con. Tôi thèm được nhận và được trao tình yêu thương trong sáng cho người khác mà sao khó quá. Bởi cứ đụng đến tình cảm là nỗi ám ảnh về sự dơ dáy của tính dục lại ập đến. Nó dường như quấn lấy trái tim tôi. Tôi bị cô lập với thế giới xung quanh về phương diện tình cảm. Tôi chỉ sống với họ bằng lý trí mà thôi. Tôi nghĩ mình sẽ sống độc thân như thế này mãi. Cuộc đời của tôi sẽ chẳng trọn vẹn được nếu nỗi sợ hãi, ám ảnh này cứ tiếp tục tấn công tôi.

nỗi ám ảnh của kẻ bị lạm dụng

Hai năm đi làm, tôi đã phải tự vật lộn với nỗi sợ này cùng với những tâm bệnh khác của tôi. Tôi mệt mỏi và kiệt sức. Tôi quyết định tạm dừng mọi thứ để trở về Thái Hà xin cha Gioan giúp tĩnh tâm, chữa bệnh. Một lần nữa, tôi bước vào hành trình sa mạc của lòng mình. Theo hướng dẫn của cha, tôi viết ra tất cả những biểu hiện của nỗi sợ đó, theo trình tự từ hiện tại quay ngược về lúc còn nhỏ và phải gọi được tên cho nỗi sợ đó. Sau một thời gian suy nghĩ, xâu chuỗi lại những biểu hiện của nỗi sợ ấy, tôi mới có thể đặt cho nó được một cái tên là “nỗi sợ bị lạm dụng tính dục.” Nhưng, ai đã lạm dụng tôi và lạm dụng thời điểm nào? Tôi lại cầu xin Chúa và chờ đợi Ngài soi sáng tiếp cho tôi, bởi tôi không nhớ được điều gì. Kí ức đó chắc hẳn phải rất sâu.

Bài đọc thêm: https://svconggiao.net/2019/11/28/tieng-vong-tam-hon/

Vào dịp tết năm đó, trong thời gian ở nhà, tôi nhận thấy rõ mình rất sợ gần gũi với mẹ. Tôi không dám ngủ cùng hay ở gần mẹ. Bà càng tìm cách để có cơ hội gần tôi thì tôi lại càng sợ hãi và tránh xa. Tôi cảm thấy sâu trong bà có một sự thèm khát gì đó vô cùng mãnh liệt. Không ai trong nhà tạo cho tôi cảm giác sợ hãi như bà. Tôi nhớ lại lần mẹ ra thăm tôi ở nhà trọ. Hôm đó, mẹ đã ngủ cùng tôi. Khi tưởng tôi ngủ rồi, bà đã quàng tay ôm chặt lấy tôi. Lúc đó, tim tôi đập loạn xạ, người tôi cứng đờ ra. Tôi hoảng sợ. Phải mất mấy ngày sau đó tôi mới hoàn hồn. Rồi thời còn nhỏ, tôi nhớ mỗi khi bà bắt tôi ngồi đọc kinh riêng với bà, trong tôi lại xuất hiện một cảm giác ghê tởm. Tôi không muốn đọc. Không hiểu sao tôi cảm thấy lúc đó mình như phải làm người bạn đời của bà vậy. Cũng có lần, lúc tôi 4, 5 tuổi gì đó, bà ôm ấp tôi và thầm thì với tôi những lời ướt át, sướt mướt như thể trải lòng với người yêu vậy.

Tôi kể lại cho cha linh hướng những điều đó. Cha đã phân tích cho tôi hiểu rằng, có nguy cơ rất cao trong lúc ngủ chung với mẹ, bà đã dùng cơ thể tôi để thỏa mãn cho cơn khát dục vọng của bà. Mẹ tôi là một người tính dục rất mạnh trong khi bố tôi lại rất yếu. Bố không thể đáp ứng được nhu cầu tính dục cho mẹ. Hơn nữa, khi đó nhà tôi có 8 người con rồi, mẹ tôi không muốn có con nữa nên sẽ hạn chế làm chuyện đó với bố. Và tôi đã trở thành phương án thay thế cho bố mỗi khi cơn ham muốn tính dục của mẹ lên cao.

Dần dần, Chúa cũng làm cho mọi thứ trong tôi sáng rõ hơn. Tôi càng tin chắc suy đoán của cha linh hướng là đúng. Chắc chắn mẹ nghĩ tôi còn nhỏ chưa biết gì nên rất nhiều lần đã có những hành vi nào đó để thỏa mãn tính dục của mình và khiến cho tôi vô cùng sợ hãi, ghê tởm. Đến bây giờ, mỗi khi bắt gặp cảnh tượng nào tương đồng thì cảm giác sợ hãi đó lại trào lên một cách mạnh mẽ.

Nhờ tìm ra nguyên nhân mà tôi đã lý giải được phần nào những biểu hiện của nỗi sợ đó bấy lâu nay. Thứ nhất, nó lí giải tại sao tôi cảm thấy ớn lạnh mỗi khi gần mẹ. Hay khi bắt gặp cảnh những bà mẹ âu yếm con cái và cho con cái bú mớn, tôi lại rùng rợn cả lên. Chính hình ảnh đó đã tái hiện lại kí ức thời thơ ấu của tôi. Thứ hai, tôi đã hiểu tại sao tôi lại rất sợ những người muốn gần gũi, thân mật với tôi một cách thầm kín và đầy dâm đãng hay muốn chiếm hữu tôi để thỏa mãn nhu cầu tính dục của họ. Thứ ba, nó cũng giúp tôi hiểu tại sao tôi luôn cho rằng không có tình yêu thương nào trong sáng, nó đều bị vấy bẩn bởi tính dục. Bởi thứ tình thương đầu đời tôi nhận được đã nhuốm nặng mùi tính dục.

Đặt tên và tìm ra được nguyên nhân của căn bệnh đó là bước đầu tiên giúp tôi được giải thoát. Tôi đã có thể kiểm soát được nỗi sợ đó mỗi khi nó ập đến. Theo chỉ dẫn của cha linh hướng, một lần nữa tôi viết ra những biểu hiện của nỗi sợ hãi đó cách chi tiết nhất có thể, nhằm làm cho những cảm xúc sợ hãi đó được tái hiện và xả nó ra. Mỗi khi nó ập đến thì tập đối diện để dần dần cảm thấy không còn quá đáng sợ. Cùng với cố gắng trên, tôi tiếp tục xin Chúa chữa lành những tổn thương, đổ vỡ trong mình. Hiện tại, tôi thấy bình an và đã làm chủ được nỗi sợ đó. Và kế hoạch sắp tới của tôi là tập đối diện với mẹ tôi. Làm sao để tôi có thể gần được với mẹ. Với thời gian, tôi tin rằng Chúa sẽ chữa lành cho con người của tôi.”

Đó là hành trình sa mạc tìm về với gốc rễ sự thật mà tôi đã trải qua để lấy lại sự bình an và hạnh phúc mà Thiên Chúa đã ban tặng khi tạo dựng nên tôi trên thế giới này. Hành trình ấy đầy gian nan, thử thách và cũng chẳng ít cám dỗ của ma quỷ, nhưng nhờ sức mạnh và sự nâng đỡ của Ba Ngôi Thiên Chúa, tôi đã vượt qua. Và giờ đây, qua những biến cố đã xảy đến với tôi, tôi muốn gửi một lời nhắn nhủ tới mọi người đặc biệt là các bậc phụ huynh: Xin đừng dùng trẻ con làm công cụ thỏa mãn cho nhu cầu tính dục của mình. Đừng nghĩ rằng những hành vi tính dục của mình đối với con trẻ là vô thưởng vô phạt. Không, nó sẽ để lại những ảnh hưởng lâu dài và phá hoại cuộc đời của đứa bé. Xin hãy ra sức bảo vệ, gìn giữ con cái mình và dạy cho con cái cách tránh xa các nguy cơ bị kẻ xấu làm hại. Nhờ đó, các em sẽ có được một tâm hồn trong sáng, không bị những kí ức xấu về tính dục ám ảnh và điều khiển như tôi.

-Người đi tìm tự do-

nguồn: svconggiao.net 

Bình luận