Không thiếu những người sẵn sàng mang rượu và ma tuý đến cho anh. Và cứ thế ngày tháng trôi qua. Một ngày kia, anh nghe một tiếng nói bên tai, sau này anh biết đó là tiếng ma quỷ: “Hãy tự sát, vì mày vô dụng, chẳng ai yêu mày, mày là thứ bỏ đi”. Anh lấy dây thắt cổ tự tử. Và khi tỉnh dậy anh không biết mình đang ở thiên đàng hay hoả ngục. Anh nói: “Tôi cảm thấy hối hận và cầu xin Chúa tha thứ vì hành động tự sát này. Tôi không hiểu tại sao mình lại được cứu thoát, vì thực tế, tôi được biết sợi dây không bị đứt. Nhớ lại cảm giác lúc đó, tôi có cảm tưởng như có bàn tay ai đó đã nhấc tôi lên và đặt tôi xuống sàn nhà, sợi dây bị lỏng một bên; Chúa cho tôi cơ hội thứ hai trong cuộc sống, một phép lạ”.
Bắt đầu từ đó, anh trở lại làm việc như một người lương thiện trong một công ty. Công ty bị phá sản, anh quyết định tạo một công việc cho riêng mình, chăm chỉ làm việc và không còn sử dụng ma tuý nữa.
Có một lần, do làm việc suốt đêm anh quá mệt, một đồng nghiệp đã đưa ma tuý cho anh với ý định giúp anh lấy lại sức. Nhưng anh từ chối và nói rằng mình vừa mới từ bỏ nó. Về nhà anh không thể ngủ được và anh đã gọi đồng nghiệp đưa chất gây nghiện đến. Thế là anh lại tiếp tục tiêu hao tiền bạc cho ma tuý, và trắng tay.
Khoảng 6 tháng sau anh gặp một trùm ma tuý thuê anh lái xe cho gia đình ông. Trong một bữa tiệc của tổ chức tội ác này được cảnh sát bảo kê, họ đã cho anh ma tuý loại nặng. Lúc đầu anh từ chối, nhưng sau đó không thể cưỡng lại, anh đã dùng nó. Trong lúc phê ma tuý anh đã nghe trùm ma tuý nói “Tôi muốn anh hộ tống tôi”.
Họ trao cho anh một khẩu súng và ra lệnh giết người. Bốc đồng, phê thuốc, anh đến nơi mà họ chỉ và đã xả súng giết chết nhiều người. Anh lún sâu vào tội ác. Thế nhưng, có một điều anh không hiểu được, trước mỗi lần thực hiện tội ác, anh luôn nhớ đến Chúa và thầm cầu nguyện “Lạy Chúa, xin bảo vệ con, đừng để ai chạm đến con”. Thực tế, nhiều lần anh đã gần kề cái chết.
Một ngày kia, qua người mẹ, anh gặp một linh mục lớn tuổi. Linh mục nói ngài cần một người lái xe đưa ngài qua một bang khác. Anh đồng ý.
Anh kể: “Trên đường đi, tôi không nói với linh mục một lời nào. Khi tới chủng viện lúc 5 giờ 30 sáng, tôi thấy nhiều người đang đợi linh mục. Tôi đi lên lầu ngủ và khoảng 12 giờ tôi xuống dưới xem tình hình thế nào. Tôi thấy linh mục đang chữa bệnh cho nhiều người. Mọi người cho tôi biết linh mục này đã chữa bệnh cho rất nhiều người không chỉ bệnh thể xác nhưng trên tất cả là chữa lành linh hồn, mọi người xem linh mục như vị thánh vì nhờ lời cầu nguyện của cha mà nhiều người được chữa lành. Trong những ngày sau đó, tôi tiếp tục lái xe đưa linh mục đi các nơi. Một lần linh mục nói với tôi: ‘Tôi biết anh không còn cha, anh bị tổn thương rất nhiều, điều anh đang làm là do anh không có một người cha, không có tình thương của cha. Tôi muốn trở thành cha của anh’. Với những lời này tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Thế nhưng, tôi vẫn chưa thoát khỏi bàn tay của trùm ma tuý. Một ngày, người cha thiêng liêng này cho người đến nói với tôi rằng ngài muốn tôi đến gặp ngài, ngài đang rất đau đớn, không thể làm gì được, ma quỷ đang quấy rầy ngài không để cho ngài yên. Khi tôi đến chủng viện, ngài đưa tôi đến nhà nguyện trước Thánh Thể và nói như xuất thần giống như Chúa nói với tôi: ‘Này con, cha yêu thương con, nhưng không muốn những gì con đang làm. Con đã làm ta bị thương tích quá nhiều, con đã làm cho các con của cha đau khổ. Sau đó tôi nghe ngài nói tiếp cũng một giọng nói không phải của ngài: ‘Cha thấy con là một người thuyết giáo giúp cho rất nhiều người trẻ, hãy đi cứu các linh hồn. Cha muốn con ra khỏi cuộc sống đó, một cuộc sống xấu xa, phục vụ satan, không phục vụ Thiên Chúa. Chúa vĩ đại hơn nhiều, Chúa có thể cho con tất cả những gì con cần.’ Nhưng tôi trả lời rằng tôi không muốn. Đột nhiên linh mục nói với tôi: ‘Cha đi đây, cha rất đau khổ. Đây là cuộc nói chuyện cuối cùng của chúng ta, sẽ không có thêm. Cha đã được kêu đi gặp Chúa, nhưng cha hứa với con một điều, mặc dù cha sẽ không chứng kiến được cuộc hoán cải của con, nhưng cha sẽ quỳ gối cầu nguyện cho đến khi nào con hoán cải”.
Mấy tháng sau, người cha thiêng liêng qua đời. Anh đã cho gọi bác sĩ giỏi đến chăm sóc cho ngài nhưng không thể. Anh tức giận với Chúa vì tại sao Người cho anh một người cha giờ đây lại lấy đi. Anh tiếp tục lún sâu vào tội lỗi.
Một thời gian sau, mẹ anh lại giới thiệu anh cho một linh mục khác, anh không muốn đi, nhưng do bà cố nài nỉ nên anh chấp nhận đến nhà thờ. Tại đây đang chuẩn bị giờ chầu Thánh Thể. Bà vào nhưng anh thì đứng ngoài cửa. Khi linh mục đưa Thánh Thể lên cao để ban phép lành, anh cảm thấy có một sức hút đến bên Thánh Thể. Anh đến đó và cảm thấy dường như mình bị lột trần. Anh gục xuống và đi về chỗ ngồi.
Sau giờ chầu, linh mục đưa một tờ giấy mời mọi người đăng ký chầu Thánh Thể theo phiên một giờ. Tới lượt mình, anh không hiểu vì sao anh đã đánh dấu liên tiếp 7 giờ từ tối thứ Sáu đến sáng thứ Bảy. Tuần đó anh dành 22 giờ chầu Thánh Thể và không sử dụng ma tuý.
Anh cảm thấy cần phải hoán cải, nhưng không đủ sức. Sau khi khẩn thiết cầu nguyện xin Chúa giúp anh báo với ông trùm ma tuý là anh sẽ không làm việc cho ông ta nữa. Ông ta trả lời là anh sẽ phải trả giá bằng mạng sống của những người thân. Anh càng khẩn thiết cầu nguyện xin Chúa che chở gia đình. Khi họ chuẩn bị ra tay đối với gia đình anh thì bị cảnh sát phát hiện. Anh nói giờ đây anh cảm thấy mình vừa thoát ra khỏi địa ngục.
Từ đó, anh siêng năng tham gia vào các hoạt động của giáo xứ và trở thành người rao giảng Tin Mừng ở các nơi, đặc biệt trong các nhà tù. Anh mong ước đền bù tội lỗi bằng hoạt động dấn thân loan báo Tin Mừng đưa người tội lỗi như anh trở về với Chúa.
Ngọc Yến – Vatican News
Nguồn: vaticannews.va