Icon Collap
...
Trang chủ / Cháu muốn sống khác ( phần 1)

Cháu muốn sống khác ( phần 1)

Gửi bà thân yêu!

Bà ơi khi cháu cầm bút viết lá thư này gửi cho bà thì cũng là lúc bà đã sang thế giới bên kia mất rồi. Nhưng cháu tin bà vẫn đang theo dõi cháu và biết cháu khao khát dường nào viết lá thư này gửi đến bà.

Bà ơi. Cháu không nghĩ rằng lại có lúc, cháu có thể ngồi đây để viết lá thư này cho bà. Bởi bà cháu ta đã có một khoảng cách lớn. Đến nỗi cháu chưa một lần ngồi nói chuyện với bà đúng nghĩa là một đứa cháu gái. Phải chăng đó là một sự ép buộc của cha mẹ cháu?

Vâng, trước kia cháu không ưa bà chút nào. Cứ nhắc đến bà là người cháu nóng ran cả lên. Đã có lần cháu phủ nhận bà trước mặt mọi người rằng cháu “không có bà nội”. Trong thâm tâm cháu ghét bà vô cùng. Cháu “hận” bà vì tuổi thơ của cháu không bao giờ biết đến hai từ “bà nội”. Từ khi sinh ra cho đến khi cháu lớn, chưa bao giờ cháu được bà ra nhà thăm nom hoặc ẵm lấy một lần.

Khi nghe những câu chuyện của các bác hàng xóm kể cho cháu rằng bà đã đối xử với cha mẹ cháu không ra gì, không bằng một “đứa con ở” thì cháu cảm thấy ghét bà hơn.

Dù sao cha mẹ cháu cũng là con của bà mà. Sao không được bà cho lấy một bát cơm trong khi sắp chết đói?

Tại sao bà lại đuổi cha mẹ xuống dưới cái phòng không khác gì “chuồng bò” mà bà gọi là “phòng dâu” đó?

Tại sao cha mẹ cháu không được phép đặt chân lên cái ngôi nhà “khang trang” mát mẻ đó của bà? Khi đang bụng mang dạ chửa. Có lẽ nó khác hẳn với cái “chuồng bò” mà cha mẹ cháu đang sống bà nhỉ?

Bà coi mẹ cháu giống như một cái túi cát để bà có thể xả hết những cơn tức mà người khác dành cho bà. Tại sao mẹ cháu phải chịu những trận đòn của bà trong lúc mang thai. Bà biết không sau hơn 30 năm, bây giờ những dấu vết hồi xưa bà đánh mẹ cháu vẫn còn đang in trên người mẹ đó?

Chính do sự đày đọa quá mức của bà. Nên cha mẹ cháu đã phải dựng lên ngôi nhà lá giữa cánh đồng và cạnh nghĩa trang để sống. Trong khi mẹ cháu đang sắp đến ngày sinh. Chẳng lẽ bà không có một chút tình thương nào đối với con trai, con dâu và các cháu của bà sao. Bà có biết rằng nhiều lần khi những cơn bão đến cuốn bay hết đi những chiếc mái lá. Cha mẹ cháu và hai anh phải chịu dưới mưa rét suốt đêm không? Còn bà, lúc đó bà ở đâu?…Bà ở đâu?…Hay bà vẫn nằm ấm áp trong ngôi nhà khang trang đó?…

“Bác cứ tưởng cha mẹ cháu sẽ không thể nào vượt qua được thời gian đó chứ. Thời đó bố mẹ cháu nghèo vô cùng, nghèo nhất làng. Có những lúc gia đình không có cái ăn, rồi phải bứt nõn chuối để sống qua ngày. Rồi sinh đẻ chả có một ai thăm nom giúp đỡ. Bác nói thật, nhiều lúc bác thấy cha mẹ cháu giống như hai vợ chồng bị mồ côi vậy. Thực giờ nghĩ lại thời gian đó bác không nghĩ bề trên lại cho nhà cháu cuộc sống ổn định như ngày nay”.

Đó là những lời mà bác hàng xóm kể cho cháu đó bà. Nhìn bác vừa kể vừa khóc cháu không biết cháu phải nhìn nhận bà là con người như thế nào nữa. Cháu nghĩ có lẽ người ngoài họ lại có một tình thương đối với cha mẹ cháu còn hơn bà.

Những năm tháng cháu lớn. Lúc nào cháu gặp bà cũng toàn là chuyện quyền lực rồi tiền bạc mà thôi. Phải chăng, đến khi bà gần về với Chúa, cháu có thể nhìn thấy một điều gì tươi đẹp nơi bà? Không. Vẫn lại là những gì  trần tục. Vì tiền bạc, bà đã vu khống đủ điều xấu cho mẹ cháu để có được mục đích. Bà vu khống rằng “mẹ cháu đè bà ra đánh để lấy tiền”. Nhưng sự thật rằng chính bà là người đánh đập mẹ cháu suốt những năm tháng mẹ cháu làm dâu đó. Bà làm như thế đã khiến cho các cô hỗn hào chửi mắng bố mẹ cháu cách thậm tệ rồi nhổ bọt vào mẹ cháu:

“Đồ đĩ điếm, đồ thất đức, đồ con chó hấy,…”

Rồi bà cũng ra nhà cháu đập phá, ném mọi thứ vào mẹ cháu mà nói:

“Đồ con nhà hấy, đồ con dâu thất đức, mày trả lại vàng cho tao,…”

Những câu nói và những hình ảnh đó nó cứ in hằn trong đầu cháu khiến cháu coi bà thật là “rẻ rúng”.

Bà nội thật rẻ rúng

Từ lúc đó cháu không còn sự kính trọng nào dành cho bà nữa. Mỗi lần đến dịp lễ, cháu không muốn vào nhà bà chút nào. Nhưng do sự ép buộc của mẹ nên cháu đành vào. Lúc nào cũng vậy chưa đầy 3 phút là cháu đã nhanh chóng trở về. Cháu làm như một nhiệm vụ, làm cho xong cái bổn phận.

Có những lần bạn bè chúng kể hay về bà nó cháu tức lắm. Cháu nhìn lại bản thân mình không có được như chúng nó thì cháu càng tức và ghét bà hơn. Cháu trách Chúa “Tại sao lại cho con một bà nội như thế? Tại sao Chúa lại bất công với con như thế…? Con ghét Chúa! ”

Khi đang trong tâm trạng đó cháu không muốn vào nhà bà chút nào. Lần đó mẹ cháu có bảo cháu vào bà. Nhưng cháu nhất quyết không muốn đi. Cháu nói thẳng với mẹ: “Con không muốn vào nhà bà ấy đâu. Bà ấy đối xử với nhà mình tệ như thế mà mẹ còn bảo con vào thăm à. Con không muốn…mẹ muốn thì mẹ tự đi mà làm. Mẹ có đánh con gãy cả chân con cũng không vào đâu… kệ mẹ..” Nhưng rồi mẹ nói: “ Đúng. Cứ cho là bà sai đi nhưng bà chưa động đến con, và hơn nữa bà lại là người mang nặng đẻ đau ra bố rồi mới có con như ngày hôm nay. Nào đứng dậy vào thăm bà nhanh lên. Mẹ có thể vào được chứ. Nhưng mẹ nghĩ là bà muốn cháu của bà vào với bà hơn là con dâu đó” Từ câu nói đó cháu đã nghĩ lại và làm theo ý mẹ. Nhưng tận trong thâm tâm cháu thì vẫn không coi bà là “bà nội”.

Rồi đến cái ngày nghe tin bà mất, cháu chần chừ không biết có nên về hay không. Nhưng rồi mẹ cháu khuyên bảo và các chị ở cùng nhà tĩnh tâm động viên, cháu đã quyết định trở về.

Cái ngày đó cháu không hiểu tại sao cảm xúc của cháu lại bị đóng băng như vậy. Cháu không thể nào rơi được lấy một giọt nước mắt. Cháu “vô cảm” trước cái chết của bà.

Việc cháu không có cảm xúc trước cái chết của bà được cha Gioan biết đến. Cha gặp cháu và hỏi:

-Con có hận bà con không?

-Bà chết rồi thì con hận có ích chi.

-Không phải thế đâu con. Nếu trong thâm tâm con có hận bà nội thật thì điều đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của con rất lớn đó. Con sẽ không có được sự bình an và nỗi hận đó nó sẽ điều khiển con suốt cả cuộc đời. Nó sẽ lấy mất đi chính con người con đó.

Cháu đã suy nghĩ một hồi và quyết định đi tìm cho mình một lối thoát…Một lối thoát mà cháu đã hi vọng có thể tìm được từ lâu rồi…lâu rồi bà ạ…

 Hết phần 1: Bức thư gửi đến người bà đã mất.

Bài viết độc quyền tại svconggiao.net, nếu copy xin vui lòng trích nguồn

Sa mạc nở hoa

 

Bình luận