Và một dấu lạ cũng đã xảy ra với anh chị em tu sĩ thiện nguyện chúng tôi vào đầu ca làm việc chiều ngày 18/8/2021 tại Bệnh viện Dã chiến số 16. Khi chuẩn bị bước vào ca làm, chúng tôi nhận được thông báo rằng chúng tôi sẽ gặp một bác sĩ vì có vài vấn đề cần trao đổi. Tất cả anh chị em trong nhóm chúng tôi đều thắc mắc không biết vấn đề đó là gì, một số cảm thấy hồi hộp, bồn chồn. Sau đó, một bác sĩ bước vào và mở lời chào: “Chào các anh chị tình nguyện viên. Ở đây là các sơ, các thầy cả phải không?” Và bác sĩ giới thiệu mình là bác sĩ Vinh của bệnh viện Bạch Mai. Sau đó, bác cho chúng tôi biết về vấn đề mà bệnh viện muốn và tin rằng chúng tôi là những người có thể làm tốt việc đó.
Bác sĩ nói: “Hiện tại có một số người bệnh tử vong và đang bảo quản thi hài ở phòng bảo quản – là 2 chiếc container lạnh – nằm phía cuối khuôn viên bệnh viện. Họ là những người xấu số đã ra đi trong hoàn cảnh không có người thân bên cạnh và đang phải nằm lạnh lẽo trong phòng bảo quản. Chúng ta nên cầu nguyện cho vong linh họ. Điều đó, chúng tôi là những bác sĩ, điều dưỡng và nhân viên y tế không thể làm được bởi còn nhiều việc chuyên môn. Tôi là một người không theo đạo, nhưng chúng tôi biết điều này các thầy, các sơ có thể làm tốt hơn chúng tôi. Vì thế, chúng tôi mong muốn các thầy các sơ có thể cầu nguyện cho họ”.
Khi nghe những lời nói này từ một vị bác sĩ vốn không phải là người tin Chúa, trong lòng tôi vô cùng cảm kích và xúc động. Đúng là “Sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào! Quyết định của Người, ai dò cho thấu! Đường lối của Người, ai theo dõi được!” (Rm 11,33). Trong giây phút ấy, tôi cũng nhớ tới lời Thánh Phêrô đã nói với người què ở Cửa Đẹp của Đền Thờ: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây…” (Cv 3,6). Chúng tôi là những tu sĩ thiện nguyện, đa số không có chuyên môn y tế nhưng điều chúng tôi “có dư” để cho đi là lòng nhiệt huyết phục vụ và lời nguyện cầu của bản thân mình.
Trước đó, tôi đã có dịp cộng tác với một vài bác sĩ và điều dưỡng nam trong việc tẫn liệm thi hài và chuyển thi hài ra phòng bảo quản. Mỗi lần có người bệnh qua đời, trong lúc tẫn liệm và di chuyển, tôi chỉ biết thầm đọc kinh, cầu nguyện và phó dâng linh hồn người đó và các bệnh nhân khác cho lòng Chúa thương xót. Vì thế, khi nhận được tin mới này, tôi cảm thấy nó giống như một chiếc chìa khóa mở “đúng chuyên ngành” của anh em tu sĩ thiện nguyện chúng tôi trong việc cầu nguyện và phó dâng các bệnh nhân qua đời cho Chúa.
Bài đọc thêm: Dấu lạ cho con người
Sau đó, bác sĩ dẫn chúng tôi tới phòng bảo quản thi hài để đọc kinh cầu nguyện. Sau buổi cầu nguyện, chúng tôi đã trình bày ước nguyện với bác sĩ là chúng tôi có thể cầu nguyện như thế này vào đầu mỗi ca làm được không. Bác sĩ nói với chúng tôi rằng đó là một điều quá tuyệt vời và bác sĩ cám ơn chúng tôi. Vì thế, bây giờ cứ đầu mỗi ca làm việc, nhóm anh em tu sĩ thiện nguyện chúng tôi lại tập trung nhau lại để cầu nguyện cho linh hồn các bệnh nhân đã qua đời.
Tạ ơn Thiên Chúa bởi những điều Ngài đã thực hiện trong cuộc sống và nơi cuộc đời của chúng con để cho vinh quang Ngài được tỏa sáng, Danh Thánh Ngài được vinh hiển.
Xin Chúa cho những người đã qua đời vì covid được nghỉ yên muôn đời.
Và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn này.
Bài đọc thêm: Dấu lạ Giô-na và Dấu lạ Corona
Chúa Dắt Dìu Con, CSs.R
Nguồn: baoconggiao.info