Có lẽ cũng như tôi, cách đây ba năm bạn còn đang ấp ủ bao nhiêu dự định, kế hoạch tốt đẹp, chuẩn bị cho những chuyến du lịch xa đầy hào hứng thì gần hai COVID 19 khiến chúng ta đành gác lại tất cả. Thêm bao nhiêu là thay đổi khi chuyển đổi từ công việc văn phòng sang làm việc từ xa. Rồi những xáo trộn khi thỉnh thoảng lại có “kỳ nghỉ Tết giữa năm”, mọi thứ đều đang nhuốm gam màu trầm. Nhưng nhìn lại tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời bất kì ai trong chúng ta cho đến lúc này, không phải lúc nào cuộc sống cũng chỉ là những gam màu tươi sáng, vẫn không thiếu những ngày buồn bã, thất vọng, chỉ hơi khác một chút, nỗi lo lắng, bế tắc lúc này không dành riêng cho một ai mà là nỗi lo của tất cả mọi người.
Vậy Thiên Chúa nói gì với tôi ngay lúc này?
Tôi đang phải chật vật với cơn đau, phải loay hoay, khổ sở vì phải cách ly, trở ngại trong việc đi lại, công việc bị ảnh hưởng. Hy vọng về ngày mà cơn đại dịch qua đi thật quá xa xôi, mà ngay cả khi đã qua đi, mọi thứ cũng không trở lại như những ngày tháng trước đây. Tất cả những gì đang diễn ra đều là ý định của Chúa sao? Tôi không rõ vì ý Chúa thì không dò thấu, còn tôi cũng chỉ là một hạt cát đang loay hoay trăn trở sống trọn đời mình trong từng khoảnh khắc được trao.
Tôi đã từng nhìn thấy và cũng cảm nghiệm được rằng những người biết cách sống hạnh phúc nhất là những người đã được vực dậy sau nỗi buồn, khó khăn hay sinh ra từ nghịch cảnh. Tương tự như vậy, khi nhìn ra xung quanh và khi một mình thinh lặng với Đấng mà tôi và bạn đều tin là Thiên Chúa quyền năng và yêu thương, tôi không khỏi ngạc nhiên vì những bài học đã nhận được.
Thiên Chúa vẫn bên cạnh và yêu thương tôi: Vì Thiên Chúa yêu tôi nên tôi phải yêu thương bản thân mình, tôi phải “chiến đấu” hết mình để giành lấy sự sống mà Chúa đã bạn cho tôi. Trong những lúc cô đơn, một mình chống chọi với cơn sốt hay hơi thở khó nhọc và mọi người đều quá bận rộn, không còn ai có đủ thời gian quan tâm đến một mình tôi, thì Chúa vẫn có đó, cùng tôi cố gắng. Tôi trân quý từng hơi thở và mỗi bình minh mình còn có cơ hội được dâng lời tạ ơn.
Tin tưởng và hy vọng: Sẽ đến lúc Thiên Chúa có cách khiến cơn dịch này qua đi dù tôi không biết được đó là lúc nào. Nhưng tôi vẫn luôn tràn đầy hy vọng vì tôi biết có rất nhiều các nhà khoa học, các y bác sĩ và hàng vạn con người khắp thế giới đang nỗ lực từng giây phút để tìm cách chữa trị và đẩy lùi cơn khủng hoảng này. Thiên Chúa ẩn mình trong những cố gắng thầm lặng ấy.
Bài đọc thêm: Đấng bảo vệ chở che Hội Thánh
Cảm nếm: Khi cuộc sống luôn vui vẻ, rực rỡ, bạn bè, công việc thăng tiến, đôi khi tôi đã quên mất Chúa. Còn bây giờ tôi có nhiều thời gian để dành cho Ngài hơn. Tôi hít vào thật sâu và tạ ơn Thiên Chúa vì hôm nay mình còn sống, còn đi lại và có thể có việc để làm trong khi rất nhiều người khác đang phải lao đao khốn khổ vì mắc bệnh, mất việc hoặc đã ra đi. Thêm nữa, đôi khi những ngày bình yên trước đây không làm tôi nhận ra những món canh rau hằng ngày ngon lành đến thế nào mà nay lại phải chắt chiu, đong đếm và tận hưởng từng chút một với sự biết ơn sâu xa những người đã trồng trọt, những người vận chuyển, những người buôn bán quen thuộc hằng ngày.
Tình Chúa, tình người: Tôi nhìn thấy nhiều thành phố đang phải phong tỏa, giãn cách, người người phải cách ly nhưng lòng người thì không bị “giãn cách” hay “phong tỏa”. Tôi nhìn thấy từng nhóm thiện nguyện, các hội đoàn, giáo xứ tất bật với những món quà, bữa ăn miễn phí, từng chuyến xe từ nhiều nơi đổ về địa điểm cách ly, những bó rau, những món quà cho những người lao động mất việc. Trong những thời khắc tưởng như xa cách nhất thì những cái nắm tay, sẻ chia thiết thực lại được thể hiện thật rõ ràng. Thiên Chúa hiện diện trên bàn tay, ánh mắt và những lao nhọc của những con người đơn sơ đó.
Sự mạnh mẽ: Và đây chắc chắn là điều tôi có được khi trải qua cơn dịch bệnh này. Tôi đã biết cách chăm sóc sức khỏe, học cách sống và chống chọi với việc phải ở nhà nhiều tháng liền, tôi đã tốt nghiệp khóa huấn luyện sinh tồn rồi đấy. Chắc chắn sau này tôi sẽ kể cho con cháu mình nghe mình đã mạnh mẽ và bản lĩnh như thế nào khi đối mặt với một cơn dịch bệnh khủng khiếp đã từng xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã là nguồn sức mạnh của tôi trong những giây phút rất riêng tư và đầy lo lắng này.
Còn bạn, bạn đã trải qua những ngày tháng “lịch sử” này như thế nào, bạn đã có những kinh nghiệm nào với Thiên Chúa và với nhau qua biến cố này. Chúng ta có thể chia sẻ để cùng nhau vượt qua những ngày tháng đặc biệt này một cách bình an và tin tưởng nhé!
Bài đọc thêm: Sự thật sau những lời này
Thiên Chúa nói gì với tôi qua cơn đại dịch?
Nguồn: dongten.net