Con ơi, mẹ xin con đến giúp mẹ, để mẹ biết sám hối mà làm hòa với con!
Mẹ xin phép con cho mẹ được đặt tên cho con là gì, và được nói chuyện với con, đặt tên cho con như thế nào… Con thích tên gì? Nói cho mẹ biết. Mẹ đặt tên cho con là Hùng có được không con? Mẹ chưa biết con là con gái hay trai?
Phero Maria Phan Văn Hùng con thích tên đó chưa con? Mẹ tin con đang hiện diện trước mặt mẹ nhưng vì con hận mẹ cho nên con không muốn gặp mẹ. Từ khi mẹ mang thai con mới được hơn 1 tháng chưa rõ như thế nào thì sự việc đó xảy ra…
Từ khi em Hướng của con đi học Y ở Hà Nội, em Hướng con nói có cha Quỳnh dạy lớp tĩnh tâm, em Hướng con điện về cho mẹ nói với mẹ cho em Hòa của con ra Hà Nội, để xin vào lớp tĩnh tâm của cha để nó chọn con đường nó đi, thì mẹ lại sắp xếp cho em con đi, khi ra một thời gian thì em con phát bệnh. Được cha Quỳnh cho mẹ biết có đứa con mẹ bỏ rơi, cha bảo mẹ làm tuần cầu nguyện xin con tha thứ cho mẹ, mẹ cũng làm tuần, cũng cầu nguyện nhưng mẹ cũng chưa thật lòng với con. Con ơi! Cứu lấy mẹ con ạ, và cho mẹ được làm hòa với con và làm nhiều việc lành hơn để cầu nguyện cho mẹ và cho con và ngày ngày biết sám hối những lỗi lầm, những thiếu sót mẹ đã phạm.
Bài đọc thêm: Lời thú tội muộn màng
Khi em Hòa con làm bài thì em Hòa có nói đã gặp anh con, và anh nói với con là “anh hận mẹ!”. Hòa nói anh gặp mẹ đi thì anh bỏ đi, có phải như thế không con? Con hận mẹ là phải lắm con ạ! Đâu có người mẹ nào lại bạc tình như vậy: đứa thì thương, đứa thì bỏ. Nhưng mà con ơi, con hận mẹ cũng chẳng biết làm sao, mẹ chỉ biết ôm đầu mà khóc… Cho nên mẹ xin con phải cứu lấy mẹ con ạ, mà cho mẹ được làm hòa với con, biết sám hối mà làm lành với con. Ước chi mẹ được ẵm con một lần, có được không con? Con ơi, con ở đâu? Con có nghe mẹ nói không con? Nếu nghe mẹ nói thì tha thứ cho mẹ mà lại gần mẹ đi con. Con ơi, mau mau đi con! Con ơi, mẹ nghĩ đến là đau xót lắm! Mà cũng chẳng biết phải làm sao, mẹ chỉ biết ôm hận trong lòng thôi con ạ! Con ơi, con cô đơn lắm phải không? Con có bố, có mẹ, có 7 đứa em và 9 đứa cháu rồi mà con thì phải ở một mình thật là tội nghiệp!
Con ơi! Con có biết em dâu của con sinh một đứa cháu trai được mười lăm ngày nhưng vì lời của bệnh viện, nên đang điều trị ở bệnh viện cả tuần nay. Mẹ tưởng là ổn, thì em Hướng con lại điện cho mẹ nhủ mẹ phải ra Hà Nội. Mẹ liền sắp xếp đi, tới Chúa Nhật thì tới nơi. Sáng thứ hai thì em Hải con lại điện cho mẹ nói vợ con phải mổ, mẹ sắp xếp về đi để nuôi cháu. Khi đó mẹ cũng chẳng biết phải làm sao về cũng không được, ở cũng không xong. Vì em Hòa của con lúc tỉnh lúc mê, nhìn em Hòa thì mẹ thấy đau lòng lắm con ạ nhưng cũng chẳng biết làm sao. Thì nói con hận mẹ thì mẹ nghẹn ngào đau xót con ạ. Mẹ đau xót buồn bã rã rời, càng ngày càng héo mòn, cũng chẳng biết làm sao, mẹ nghĩ đến là rũ rời con ạ. Con ơi, đến cứu mẹ đi con. Con có đồng ý tha cho mẹ chưa con? Nếu con tha cho mẹ thì con làm một dấu gì để mẹ biết là con tha cho mẹ, để mẹ khỏi hận con ạ? Con ơi, con ở đâu có nghe mẹ nói không con? Mẹ đặt tên cho con con có hài lòng không? Con đang thơ thẩn trước mặt mẹ phải không? Con nói cho mẹ biết đi con. Con ơi! Mẹ phải làm sao để con nghe mẹ nói, để con hài lòng và tha thứ cho mẹ và cứu lấy mẹ. Con ơi! Mẹ ước ao làm sao con được chịu phép rửa tội theo ước muốn mà Chúa nhận lời cho con được về chầu Chúa, thì mẹ khỏi hận con ạ.
Bài đọc thêm: Tên con sẽ là…
Người mẹ tội lỗi của con