Icon Collap
...
Trang chủ / Vạn vật tự nó có…?

Vạn vật tự nó có…?

Một lần nọ có một cán bộ mà cũng là Công an, đến gặp tôi trong khi tôi đang đọc kinh nguyện trước hè nhà xứ. Tôi bảo anh ta chờ một chút, đọc kinh xong chúng tôi ngồi nói chuyện. Anh ta nói: “Anh đọc kinh làm như là có Chúa thiệt vậy. Anh làm chứng có Chúa cho tôi coi thử!”

Tôi cũng hơi bực mình vì câu: “Anh làm như có Chúa thiệt vậy”. Tức là người ta coi mình như người giả hình và Chúa của mình không có thiệt, rồi còn bảo tôi làm chứng có Chúa cho anh coi thử, nghe chữ thử đó tôi cũng tức nữa.

Tôi nói với anh rằng: “Anh là người Cộng sản, mà ý thức hệ của Cộng sản là vô thần, mà là vô thần khoa học, có nghĩa là có thể làm chứng không có Chúa một cách khoa học… Thì bây giờ anh hãy làm chứng là không có Chúa cho tôi coi… Làm chứng không có Chúa mà có tính khoa học đó. Và tôi sẽ làm chứng là có Chúa cho anh coi.”

Anh ta làm thinh. Tôi tin chắc rằng anh ta không thể làm chứng là không có Chúa. Tôi nhìn cái đồng hồ anh mang trên tay và hỏi anh: “Anh hãy làm chứng cái đồng hồ này tự nhiên nó có đi.”

Anh ta trố mắt nhìn tôi: “Làm sao tự nhiên mà nó có được chứ?”

Tôi nói: “Nhất định là không thể tự nhiên mà nó có được đâu, anh biết chắc chắn có người chế tạo ra nó mặc dù anh không biết người đó là ai, anh biết chắc có một cái xưởng đã làm ra nó… mặc dù anh không biết cái xưởng đó ở chỗ nào, nhưng anh biết chắc chắn nó sẽ được xuất xưởng, dù anh không biết đó là ngày nào.

Vì chúng tôi ngồi nói chuyện trước hè, nơi có đám hoa cánh bướm phất phơ, tôi chỉ hoa cánh bướm mỏng manh màu vàng và bảo anh: “Anh hãy làm chứng những cánh hoa này tự nhiên nó có đi.”

Anh ta nhún vai, nói: “Bây giờ nói thật với ông là người ta làm hoa vải, hoa giấy, hoa nhựa… nó còn đẹp hơn thứ hoa thật đó nhiều.”

Tôi nói: “Đúng, hoa cánh bướm này là một loài hoa thường. Người ta làm hoa vải, hoa giấy và hoa nhựa bằng hạt nhựa, bằng vải, bằng giấy, hạt của nó cũng được làm bằng nhựa, bằng vải, bằng giấy… Anh thử lấy những hạt đó vùi dưới đất, rồi lấy nước tưới xem nó có lên được cây mới không? Dĩ nhiên là không. Chỉ có thứ hạt này tuy nhỏ như thế nhưng khi anh bỏ nó xuống thì nó sẽ mọc được cây mới. Tự nhiên làm sao một hạt nhựa có thể mọc lên một cây hoa? Nếu những nhà khoa học làm được như thế thì người ta đã làm từ lâu rồi, nhưng mà người ta không thể làm được, chỉ có một Đấng làm được cái mầm sống trong cái hạt đó mà thôi, Đấng đó là Thiên Chúa. Nói chơi với anh cho vui vậy thôi nhưng tôi biết trong thâm tâm của anh, anh cũng tin có Chúa.

Anh ta bảo: “Tại sao anh nói như vậy?”

“Được, nếu anh không tin có Chúa thì tôi nói thế này và anh lập lại những gì tôi nói, anh phải chịu trách nhiệm về lời nói của anh… Anh hãy xưng danh tánh của anh và tuyên bố: “Đách có Chúa”, anh nói đi.” Anh ta làm thinh. Tôi bèn nói: “Anh không dám nói câu đó vì trong lòng anh cũng tin có Chúa mà.”

Khi được học về các tôn giáo, tôi càng xác tín về sự hiện hữu của Thiên Chúa. Tất cả các tôn giáo đều tin vào hai điểm giống nhau:

Điểm thứ nhất: Các tôn giáo đều tin có một Đấng Siêu Linh, có thể quan niệm về Đấng Siêu Linh đó không giống nhau, có thể tên gọi Đấng Siêu Linh đó của các tôn giáo cũng không giống nhau: Đức Chúa, Đức Allah, Chúa Trời, ông Trời, Thượng Đế… Nhưng tất cả đều đặt niềm tin vào Đấng Siêu Linh.

Điểm thứ hai: Các tôn giáo đều có một điểm giống nhau nữa là: chết là chưa hết, các tôn giáo đều tin có kiếp sau của cái chết. Kiếp sau đó như thế nào thì mỗi tôn giáo có một quan niệm khác nhau, chỗ ở của người chết cũng có tên gọi khác nhau: Suối Vàng, Niết Bàn, Thiên Đàng…

Nhưng mà các tôn giáo đều tin rằng: Trước hết, có một Đấng Siêu Linh. Sau nữa, chết không phải là hết mà còn có đời sau, kiếp sau.

Người Việt Nam mình cũng có quan niệm: Sinh ký Tử quy: Sống gởi thác về, sống là tạm mà chết thì mình mới về nhà thật của mình. Theo tôi nghĩ: với trí khôn mà Chúa ban cho thì con người cũng nhận ra được có một Đấng Siêu Linh, có một Đấng Thượng Đế, có một Thiên Chúa… Bởi vì theo trí khôn tự nhiên của con người thì cái gì cũng có một người làm ra nó.

Khi dạy các em nhỏ trong các Giáo Xứ, tôi hay đặt câu hỏi: “Đố con, ai sinh ra con?” Nó nói: “Mẹ con sinh ra con.” – “Đúng, nhưng ai dựng ra con trong bụng mẹ?” Nó trả lời: “Là mẹ con.”

“Không đúng, mẹ con không hề làm được một cái móng tay của con. Chín tháng mười ngày ở trong bụng mẹ, mẹ con có thể nghỉ, ngủ, lao động hay đi du lịch chỗ này chỗ nọ… Mẹ con không bao giờ nghĩ rằng: ngày hôm nay phải tạo ra cho nó cái ngón tay, phải tạo cho nó trái tim hay là nắn cho nó có cái mũi dọc dừa… Không bao giờ có thể như thế được đâu. Nếu mà mẹ con bảo là mẹ con có trí khôn, mẹ con là kiến trúc sư, mẹ con là họa sĩ… mẹ con có thế làm ra con theo ý muốn của mẹ con được, thì cha hỏi tụi con: con bò con ở trong bụng mẹ nó, người ta nói “ngu như bò” thì làm sao mà con bò mẹ nó dựng được con của nó đẹp như thế trong bụng nó được chứ? Chắc chắn là không thể được. Tất cả đều do Chúa dựng nên. Công việc tạo dựng của Chúa vẫn diễn ra từng ngày, từng phút, từng giây.

Các em nhỏ rất thích những câu chuyện như thế và nó xác tín rằng: chính Chúa tạo dựng nên con người. Trí khôn của chúng ta có thể suy ra để biết điều đó. Chúng ta chịu khó suy nghĩ bằng trí khôn của mình (vì Chúa cho con người có trí khôn) chúng ta phải nhận ra có một Đấng Siêu Linh, là Đấng cầm giữ vận mệnh của mình.

Lm. Phêrô NGUYỄN VÂN ĐÔNG

 

Bình luận